Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2014

HẠNH PHÚC ĐƠN SƠ



     
    Sáng nay hai vợ chồng mình dậy thật sớm, ở trước nhà chú gà tre hình như cũng sốt sắng chẳng kém chủ nhà, mới hơn bốn giờ mà đã cất tiếng gáy te te dồn dập. Vợ mình bảo “Khoan gọi để cho con ngủ thêm tý nữa” rồi vội vàng chuẩn bị bữa sáng, pha Café. Thế đấy, với con cái mặc dù đã tồng ngồng hai sáu hai bảy tuổi rồi, nhưng trong ánh mắt bố mẹ thì vẫn là con trẻ.
     Mới hơn năm giờ cậu Vinh đã đích thân cùng xe hơi bảy chỗ chuẩn bị “tháp tùng” trước ngõ. Hôm nay cũng là ngày đặc biệt mà, ngày tiễn con trai tạm biệt “Thành phố phía mặt trời” quanh năm ngập tràn ánh nắng để trở về với mùa Đông tuyết trắng xứ Hàn xa xôi. Tiếp tục sự nghiệp đầy gian nan thử thách, đổ bao mồ hôi công sức, lấy cho được tấm bằng Tiến Sỹ xứ người. Chẳng phải để được hơn người, vì biết thừa ở xứ mình Trí tuệ còn xếp sau nhiều lắm, nhưng dẫu sao cũng có cái mà “Mặc cả” với đời, mà trước hết là kiếm cái cần câu cơm cái đã.
     Nhiều người khi con cái có vấn đề không ổn, thường đổ hết cho ngoại cảnh, nào là xã hội bây giờ thế này, nào là hoàn cảnh của cháu thế kia. Riêng mình nghĩ tất cả đều xuất phát từ mỗi gia đình, đừng đổ vấy hết cho nhà trường và xã hội. Nhớ trước đây mỗi lần về thăm quê, mình chỉ vào mấy đứa trẻ chăn trâu và nói với con trai rằng “Quê mình là đây, hồi nhỏ ba còn cực hơn mấy bạn kia, con may mắn được sinh ra ở thành phố, nếu ba sinh con ở đây con cũng sẽ như mấy đứa trẻ kia không hơn không kém”. Mỗi bữa cơm vợ chồng mình dạy con “Con hãy ăn cho hết những hạt cơm còn dính trong thành chén, vì người nông dân như ông bà ta, làm ra hạt gạo vất vả vô cùng…”.
     Hôm qua, tình cờ được đọc lại bài báo viết về con trai cách đây gần mười năm về trước, đường Link đây ạ xin mọi người cùng đọc nhé. http://www.baokhanhhoa.com.vn/Phongsu/2005/08/99771/. Nhìn tấm ảnh ngơ ngác của cu cậu hồi đó với tấm ảnh hôm nay trước sân bay quốc tế Cam Ranh, cùng bao nhiêu thăng trầm con đã vượt qua. Chợt nghĩ: Có thể con chưa thành công, nhưng ít nhất con cũng đã thành nhân, đó là niềm vui là hạnh phúc của gia đình mình xin chia sẻ đầu năm. Hạnh phúc cũng thật đơn sơ phải không các bạn.
Sinh ra có hai ký tư mà nôi được vậy tốn nhiều gạo lắm đó bà con ạ Hi hi..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét